Gã khổng lồ công nghệ Microsoft gây tranh cãi khi một mặt cắt giảm hàng nghìn việc làm, mặt khác lại nộp đơn xin hàng nghìn visa H-1B để tuyển dụng nhân tài nước ngoài. Đâu là sự thật đằng sau chiến lược nhân sự gây bão này?

Trong bối cảnh ngành công nghệ toàn cầu thực hiện những đợt cắt giảm nhân sự lớn, chiến lược của Microsoft đã làm dấy lên một cuộc tranh luận gay gắt. Công ty đã cho hàng nghìn nhân viên nghỉ việc, nhưng đồng thời vẫn là một trong những doanh nghiệp tích cực nhất trong việc nộp đơn xin thị thực H-1B để đưa các chuyên gia nước ngoài đến Mỹ làm việc.
Hành động này đã vấp phải sự chỉ trích mạnh mẽ từ dư luận và các nhà hoạt động vì quyền lợi người lao động. Họ đặt ra một câu hỏi thẳng thắn: Tại sao lại sa thải nhân viên trong nước trong khi vẫn mở rộng cửa cho lao động nước ngoài?
Lập luận của những người chỉ trích cho rằng các tập đoàn công nghệ đang lạm dụng chương trình visa H-1B. Theo họ, mục đích ban đầu của chương trình là để giải quyết tình trạng thiếu hụt kỹ năng mà thị trường lao động nội địa không thể đáp ứng. Tuy nhiên, nó dường như đang bị sử dụng như một công cụ để thay thế những nhân viên có kinh nghiệm, lương cao bằng những lao động nước ngoài có thể chấp nhận mức lương thấp hơn.
“Việc sa thải hàng loạt công nhân rồi lại tìm cách nhập khẩu hàng nghìn người thay thế với visa H-1B là một sự coi thường trắng trợn đối với người lao động và tinh thần của luật pháp.”
Đây là quan điểm được nhiều nhà phân tích lao động chia sẻ, phản ánh sự phẫn nộ trước nghịch lý trong chính sách nhân sự của các gã khổng lồ công nghệ.
Tuy nhiên, từ góc độ của Microsoft và các công ty tương tự, câu chuyện lại phức tạp hơn. Họ lập luận rằng việc sa thải và tuyển dụng diễn ra song song là hệ quả của một cuộc tái cấu trúc chiến lược sâu rộng. Công ty có thể đang cắt giảm nhân sự ở những bộ phận tăng trưởng chậm hoặc các dự án không còn là ưu tiên, chẳng hạn như trong lĩnh vực phần cứng hoặc kinh doanh truyền thống.
Trong khi đó, họ lại có nhu cầu tuyển dụng cấp thiết ở các lĩnh vực mũi nhọn của tương lai như trí tuệ nhân tạo (AI), điện toán đám mây và an ninh mạng. Đây là những ngành đòi hỏi các kỹ năng cực kỳ chuyên biệt mà nguồn cung nhân lực toàn cầu, chứ không chỉ riêng ở Mỹ, mới có thể đáp ứng đủ. Theo logic này, việc tuyển dụng qua H-1B không phải là để thay thế người bị sa thải, mà là để lấp đầy những vị trí hoàn toàn mới và khác biệt mà công ty đang cần để duy trì lợi thế cạnh tranh.
Cuộc tranh cãi này không chỉ của riêng Microsoft. Nó phản ánh một thực tế lớn hơn về sự vận động của thị trường lao động toàn cầu trong kỷ nguyên số. Một bên là áp lực bảo vệ việc làm cho lao động trong nước, và một bên là cuộc đua khốc liệt để thu hút những bộ óc xuất sắc nhất thế giới, bất kể họ đến từ đâu. Sự cân bằng mong manh giữa hai yếu-tố-này sẽ tiếp tục là thách thức lớn đối với cả các nhà hoạch định chính sách và các tập đoàn hàng đầu thế giới.