Trong một động thái ngoại giao gây chấn động, Tổng thống Mỹ Donald Trump đã chủ trì cuộc điện đàm ba bên với Tổng thống Nga Putin và Thủ tướng Israel Netanyahu, nỗ lực tìm kiếm giải pháp cho hai cuộc chiến lớn cùng lúc. Thế giới đang nín thở chờ đợi.

Trong một diễn biến bất ngờ và chưa từng có tiền lệ, Tổng thống Mỹ Donald Trump vào ngày 31 tháng 7 đã có cuộc điện đàm ba bên với Tổng thống Nga Vladimir Putin và Thủ tướng Israel Benjamin Netanyahu. Trọng tâm của cuộc thảo luận là các cuộc chiến đang diễn ra có sự liên quan của Nga và Israel, một nỗ lực ngoại giao táo bạo nhằm giải quyết hai trong số những cuộc khủng hoảng địa chính trị nhức nhối nhất toàn cầu.
Cuộc gọi này đánh dấu một sự phá vỡ các kênh ngoại giao truyền thống, thể hiện rõ phong cách tiếp cận trực tiếp, cá nhân của ông Trump trong các vấn đề quốc tế. Thay vì các cuộc đàm phán đa phương kéo dài, nhà lãnh đạo Mỹ đã chọn cách đưa hai nhân vật chủ chốt trong hai cuộc xung đột riêng biệt vào cùng một cuộc thảo luận.
Theo một thông báo ngắn gọn từ Nhà Trắng, cuộc gọi diễn ra “mang tính xây dựng”, tập trung vào việc tìm kiếm các con đường khả thi để giảm leo thang và hướng tới các giải pháp ổn định ở cả hai khu vực.
“Tổng thống đã có một cuộc thảo luận thẳng thắn và thực chất với Tổng thống Putin và Thủ tướng Netanyahu. Các nhà lãnh đạo đã nhất trí về sự cần thiết phải có các hành động quyết đoán để chấm dứt đổ máu và sẽ tiếp tục đối thoại trong những ngày tới.”
Tuy nhiên, đằng sau những tuyên bố chính thức, động thái này được xem là một canh bạc ngoại giao rủi ro cao. Các nhà phân tích đang đặt câu hỏi về mối liên hệ tiềm tàng mà Washington có thể đang tìm cách tạo ra giữa hai cuộc xung đột. Liệu có một sự “mặc cả lớn” nào đó đang được hình thành, trong đó các nhượng bộ ở mặt trận này có thể được đánh đổi bằng các lợi ích ở mặt trận kia?

Sự kiện này đã ngay lập tức gửi đi những gợn sóng khắp thế giới. Các đồng minh truyền thống của Mỹ ở châu Âu và Trung Đông có thể cảm thấy bất an khi bị đặt bên lề một cuộc thảo luận quan trọng như vậy. Trong khi đó, một số quốc gia lại bày tỏ hy vọng rằng sự can thiệp trực tiếp này có thể phá vỡ thế bế tắc mà các nỗ lực ngoại giao trước đó đã không thể giải quyết.

Kết quả thực chất của cuộc điện đàm lịch sử này vẫn còn ở phía trước. Nhưng chỉ riêng việc nó diễn ra đã khẳng định một chương mới trong chính sách đối ngoại của Mỹ. Cả thế giới đang dõi theo, không chắc chắn liệu đây là bình minh của một nền hòa bình mới do một nhà đàm phán bậc thầy tạo ra, hay là sự khởi đầu của một sự sắp xếp lại địa chính trị toàn cầu đầy biến động.