Vụ xả súng tại sự kiện của người Do Thái ở Washington phơi bày sự lan rộng nguy hiểm của chủ nghĩa bài Do Thái và kêu gọi hành động chống lại tư tưởng thù hận.

Vụ xả súng tại một sự kiện của cộng đồng người Do Thái diễn ra vào đêm 21/5 tại Washington, D.C., khiến hai nhân viên của Đại sứ quán Israel thiệt mạng, đã tạo nên một làn sóng phẫn nộ và lo ngại sâu sắc trên toàn cầu. Theo Sacha Roytman Dratwa, Giám đốc điều hành của Phong trào Chống chủ nghĩa bài Do Thái (CAM), đây không chỉ là một thảm kịch bi thương mà còn là lời cảnh báo rõ ràng về mối đe dọa ngày càng hiện hữu từ chủ nghĩa bài Do Thái hiện đại – đặc biệt dưới lớp vỏ của các phong trào chính trị cực đoan.
Sự việc xảy ra tại Bảo tàng Do Thái Thủ đô, giữa lòng thủ đô nước Mỹ, đã cho thấy chủ nghĩa thù hận này không còn bị giới hạn trong các nhóm cực hữu như trước kia, mà đang lan rộng và được bình thường hóa trong các diễn đàn học thuật, truyền thông và mạng xã hội. Những khẩu hiệu như “Toàn cầu hóa Intifada” – vốn từng chỉ xuất hiện trong các nhóm cực đoan – giờ đã xuất hiện tại nhiều khuôn viên đại học, cuộc biểu tình và không gian công cộng.
Phát biểu từ chuyên gia
“Khi ngôn ngữ thù hận trở nên phổ biến và được chấp nhận, nó không chỉ dừng lại ở sự căm ghét mà sẽ dẫn đến bạo lực,” ông Roytman cảnh báo.
Dẫn chứng từ lịch sử, ông nhắc lại làn sóng bạo lực trong cuộc Intifada lần thứ hai (2000–2005), khiến hơn 1.000 thường dân Israel thiệt mạng trong các vụ tấn công bằng dao, súng và đánh bom – một minh chứng rõ ràng rằng lời kêu gọi nổi dậy không mang tính ẩn dụ mà là kích động công khai bạo lực.

Dữ liệu mới công bố từ CAM cho thấy một xu hướng đáng lo ngại: năm ngoái, các vụ việc bài Do Thái liên quan đến hệ tư tưởng cực tả tăng tới 324,8%. Trong tổng số hơn 6.300 vụ việc được ghi nhận, gần 70% bắt nguồn từ các nhóm cực tả – một sự đảo chiều hoàn toàn so với các năm trước đó vốn ghi nhận tỷ lệ phân bố tương đối đồng đều giữa hai cực chính trị.
Theo CAM, sự gia tăng này không chỉ đến từ những cá nhân cực đoan mà còn do những chiến dịch thông tin sai lệch, phong trào xã hội cấp tiến và sự im lặng của các thể chế giáo dục trước các biểu tượng và ngôn từ thù hận. Sinh viên bị nhắm mục tiêu, giáo đường bị phá hoại, nhà lãnh đạo bị đe dọa – và giờ, người Do Thái đã bị sát hại ngay tại thủ đô nước Mỹ.
Tác giả bài viết khẳng định: Không ai đề xuất ngăn chặn chỉ trích chính trị hợp pháp đối với Israel. Tuy nhiên, khi sự chỉ trích vượt ranh giới và trở thành cái cớ để biện minh cho hận thù và bạo lực, thì đó không còn là tự do ngôn luận mà là nguy cơ hiện hữu đối với cộng đồng người Do Thái toàn cầu.
Ông Roytman nhấn mạnh rằng chủ nghĩa bài Do Thái không xuất phát từ lập trường chính trị mà bắt nguồn từ thái độ bài bác bản sắc Do Thái. Lịch sử đã chứng minh rằng, khi một cộng đồng bị tước đoạt nhân phẩm và bị đối xử như mục tiêu chính trị, hậu quả thường là bạo lực và máu đổ.
Lời kêu gọi cuối bài là một thông điệp mạnh mẽ hướng tới các nhà lãnh đạo, trường đại học và các nền tảng truyền thông: hãy hành động trước khi quá muộn. “Chúng ta phải lên tiếng không chỉ khi thảm họa xảy ra, mà từ khi ngôn ngữ thù hận bắt đầu được chấp nhận,” ông nói.
Thông điệp kết thúc
“Thảm kịch này không phải là một sự kiện đơn lẻ, mà là tín hiệu rằng các ranh giới đạo đức đã bị xâm phạm. Trách nhiệm giờ đây thuộc về tất cả chúng ta – để thiết lập lại ranh giới đó một cách rõ ràng, và bảo vệ nó bằng hành động dứt khoát.”