Xét nghiệm máu định kỳ đã giúp tôi phát hiện nhiễm HIV khi hoàn toàn không có triệu chứng – điều tưởng như tồi tệ nhất lại mở ra một hành trình sống ý nghĩa hơn.

Tôi 21 tuổi và hoàn toàn khỏe mạnh. Tôi không hút thuốc, không uống rượu nhiều, và cũng chẳng mắc bệnh gì nghiêm trọng. Việc tôi đi xét nghiệm máu chỉ đơn giản là một phần của thói quen kiểm tra sức khỏe định kỳ – điều mà tôi nghĩ bất kỳ người trẻ nào cũng nên làm. Thế nhưng tôi không thể ngờ rằng chỉ một lần đi khám ấy lại khiến cuộc sống của tôi rẽ sang một hướng hoàn toàn khác: tôi phát hiện mình nhiễm HIV.
Kết quả ban đầu khiến tôi chết lặng. Tôi không có triệu chứng gì, không sốt, không sụt cân, không nổi hạch, không cảm thấy mệt mỏi. Với tôi, HIV chỉ là một thứ gì đó xa vời, hiện diện trên các biển cảnh báo, hay được nhắc đến trong các chiến dịch y tế công cộng, nhưng chưa bao giờ là điều tôi nghĩ sẽ xảy ra với chính mình. Khi bác sĩ nhẹ nhàng giải thích và xác nhận kết quả, tôi cảm thấy cả thế giới như sụp đổ.
Tôi đã rất sốc, hoang mang và cảm thấy vô cùng cô đơn. Tôi mất ngủ nhiều đêm, sợ bị kỳ thị, sợ gia đình biết, sợ tương lai phía trước không còn ý nghĩa gì nữa. Nhưng rồi tôi quyết định không để nỗi sợ điều khiển cuộc đời mình. Tôi tìm hiểu kỹ về HIV, hiểu rằng với y học hiện nay, người nhiễm HIV hoàn toàn có thể sống khỏe mạnh, hạnh phúc và thậm chí không lây bệnh cho người khác nếu tuân thủ điều trị.
Tôi bắt đầu dùng thuốc kháng virus ARV đều đặn mỗi ngày – thứ thuốc nhỏ bé nhưng mang lại hy vọng lớn lao. Sau vài tháng, chỉ số virus trong cơ thể tôi giảm xuống mức không thể phát hiện được. Điều này có nghĩa tôi không chỉ bảo vệ được chính mình mà còn không truyền virus cho người khác nếu có quan hệ tình dục an toàn.
Việc sống chung với HIV dạy tôi cách sống có trách nhiệm, trân trọng sức khỏe và cởi mở hơn với cộng đồng. Tôi chọn chia sẻ câu chuyện của mình không phải vì tôi muốn được thương hại, mà vì tôi biết có rất nhiều người ngoài kia giống tôi – trẻ tuổi, không triệu chứng, và không ngờ mình có thể mang HIV trong người.
“HIV không phải là dấu chấm hết. Đó là lời cảnh tỉnh để bạn bắt đầu sống đúng nghĩa.”
Tôi vẫn học tập, làm việc, yêu và sống như mọi người khác. Tôi cũng đã tâm sự với gia đình và nhận được sự yêu thương, chấp nhận. Không ai trong số họ quay lưng với tôi, như tôi từng lo sợ. Ngược lại, họ trở thành động lực lớn để tôi vượt qua mọi mặc cảm và tự ti.
Điều tôi muốn gửi gắm đến bạn đọc là: Hãy xét nghiệm HIV định kỳ, đặc biệt nếu bạn đã từng quan hệ tình dục. HIV có thể không có triệu chứng trong nhiều năm, nhưng nếu phát hiện sớm và điều trị đúng cách, bạn vẫn có thể sống trọn vẹn và khỏe mạnh.
Cuối cùng, tôi muốn nhấn mạnh: nhiễm HIV không làm tôi trở nên kém giá trị hơn bất kỳ ai. Nó khiến tôi trở thành một người sống có ý thức, kiên cường và biết yêu bản thân đúng cách.