Xung đột Ấn Độ – Pakistan đang trở thành phép thử thực tế đầu tiên cho công nghệ quân sự tiên tiến của Trung Quốc, trong bối cảnh Bắc Kinh đầu tư hàng tỷ USD để hiện đại hóa quốc phòng.
Trong bối cảnh căng thẳng leo thang giữa Ấn Độ và Pakistan, giới quan sát quốc tế đang dõi theo sát sao một yếu tố đặc biệt: hiệu quả thực chiến của công nghệ quân sự Trung Quốc. Đây có thể là lần đầu tiên trong nhiều thập kỷ, Bắc Kinh có cơ hội chứng minh năng lực vũ khí của mình trên chiến trường thực tế, sau nhiều năm rót hàng tỷ đô la vào chương trình hiện đại hóa quân đội.
Diễn biến mới nhất xảy ra khi Pakistan tuyên bố đã sử dụng chiến đấu cơ J-10C – sản phẩm của Tập đoàn Máy bay Thành Đô AVIC – để bắn hạ các máy bay của Ấn Độ, bao gồm cả Rafale hiện đại do Pháp sản xuất. Mặc dù phía Ấn Độ chưa đưa ra phản hồi chính thức, cổ phiếu của AVIC đã tăng mạnh tới 40% chỉ trong một tuần. Thực tế này không chỉ thu hút giới đầu tư mà còn là chỉ dấu cho niềm tin ngày càng tăng vào năng lực quốc phòng của Trung Quốc.
Dưới thời Chủ tịch Tập Cận Bình, Bắc Kinh đã thúc đẩy một cuộc cải tổ toàn diện trong lĩnh vực quân sự, từ hải quân, không quân đến không gian mạng. Pakistan – đối tác chiến lược “trong mọi điều kiện thời tiết” – chính là một trong những thị trường xuất khẩu vũ khí chủ chốt. Theo dữ liệu từ SIPRI, Trung Quốc hiện chiếm đến 81% lượng vũ khí nhập khẩu của Pakistan trong 5 năm qua – một tỷ lệ vượt trội so với các nhà cung cấp khác.
Không chỉ dừng ở cung ứng phần cứng, Trung Quốc còn tích cực tham gia huấn luyện, chia sẻ công nghệ và phối hợp trong các cuộc tập trận mô phỏng chiến đấu với Pakistan. Một số loại vũ khí mà Pakistan triển khai hiện nay là sản phẩm hợp tác giữa hai nước, hoặc được sản xuất nhờ công nghệ chuyển giao từ Trung Quốc.
Các chuyên gia như Sajjan Gohel (Quỹ Châu Á – Thái Bình Dương) cho rằng, bất kỳ cuộc đụng độ nào giữa Ấn Độ và Pakistan giờ đây không chỉ là xung đột khu vực, mà còn trở thành “bàn thử lửa” cho công nghệ quốc phòng Trung Quốc. Đặc biệt trong bối cảnh Bắc Kinh nổi lên như đối trọng địa chính trị với Mỹ tại khu vực Nam Á.
Về phía Ấn Độ, quốc gia này đang từng bước giảm phụ thuộc vào vũ khí Nga, đồng thời mở rộng hợp tác với Mỹ, Pháp và Israel. Điều này khiến mối quan hệ quốc phòng giữa Trung Quốc – Pakistan và Ấn Độ – phương Tây trở nên đối đầu rõ rệt hơn bao giờ hết.
Giao tranh gần đây ở Kashmir, khơi mào sau vụ thảm sát 26 du khách, đã đẩy tình hình đến bờ vực chiến tranh. Pakistan tuyên bố đã bắn hạ 5 máy bay Ấn Độ trong một trận không chiến kéo dài một giờ, với sự tham gia của 125 chiến đấu cơ – được đánh giá là cuộc giao tranh trên không dữ dội nhất giữa hai quốc gia sở hữu vũ khí hạt nhân.
Thông tin về việc J-10C của Trung Quốc đánh bại Rafale của Pháp, nếu được xác nhận, sẽ là chiến thắng mang tính biểu tượng lớn cho ngành công nghiệp quốc phòng Trung Quốc. Theo các nhà phân tích như Bilal Khan (Quwa Group), điều này có thể tạo bước đệm cho Bắc Kinh mở rộng thị trường vũ khí sang Trung Đông, Bắc Phi – những khu vực bị hạn chế tiếp cận công nghệ phương Tây.
Tuy nhiên, không phải ai cũng đồng tình. Một số nhà phân tích lưu ý rằng các yếu tố như chiến thuật, khả năng phối hợp và quy tắc giao chiến có thể là nguyên nhân dẫn đến tổn thất của Ấn Độ – chứ không hẳn vì vũ khí Trung Quốc vượt trội. Ngoài ra, dù Pakistan tuyên bố bắn hạ máy bay, vẫn chưa có bằng chứng xác thực được công bố công khai.
Bên cạnh đó, sự kiện này cũng thu hút sự quan tâm từ dư luận Trung Quốc, nơi cộng đồng mạng bày tỏ sự phấn khích trước “chiến thắng công nghệ” và coi đây là đòn giáng mạnh vào uy tín các hệ thống vũ khí phương Tây.
Nếu được kiểm chứng, đây sẽ là một trong những lần hiếm hoi công nghệ quân sự của Trung Quốc có cơ hội “ra mắt” trong tình huống xung đột quy mô, từ đó tác động đáng kể đến thị trường xuất khẩu vũ khí toàn cầu, cũng như làm thay đổi cán cân sức mạnh trong khu vực.