Đức Giáo hoàng Phanxicô chọn an nghỉ tại Santa Maria Maggiore, biểu tượng sự khiêm nhường sâu sắc và lòng sùng kính bất diệt với Đức Mẹ Maria.
Một góc nhìn bên trong Vương cung thánh đường Santa Maria Maggiore ở Rome, Ý, nơi Giáo hoàng Francis quyết định sẽ được chôn cất trong một ngôi mộ “đơn giản”. Bảy giáo hoàng khác cũng được chôn cất tại đây
Ngày 21 tháng 4 năm 2025, nhân loại cúi đầu tiễn biệt Đức Giáo hoàng Phanxicô — người Cha chung của thế giới Công giáo, biểu tượng sống động của lòng bác ái, sự khiêm nhường và đức tin son sắt. Tại tuổi 88, ngài đã trọn vẹn cuộc hành trình dương thế, để lại trong lòng hàng tỷ tín hữu nỗi tiếc thương nghẹn ngào.
Không như bao giáo hoàng tiền nhiệm được an nghỉ tại Vương cung Thánh đường Thánh Phêrô lộng lẫy, Đức Giáo hoàng Phanxicô đã chọn cho mình một con đường thật khác: yên nghỉ dưới mái vòm thiêng liêng của Vương cung Thánh đường Santa Maria Maggiore — ngôi nhà ngài hằng yêu mến và nơi ngài đã dâng biết bao lời nguyện cầu âm thầm cho dân thành Rome cũng như toàn thế giới. Đây không chỉ là một quyết định cá nhân, mà còn là một dấu chỉ sâu sắc của lòng sùng kính ngài dành cho Đức Mẹ Maria, Đấng Bảo Trợ dịu dàng mà ngài suốt đời gắn bó.
Trong những di chúc cuối cùng, Đức Giáo hoàng Phanxicô chỉ xin được chôn cất “trong lòng đất”, trong sự đơn sơ, khiêm nhường tuyệt đối. Không những từ chối những nghi lễ phô trương, ngài còn yêu cầu bia mộ chỉ khắc một dòng chữ vắn gọn bằng tiếng Latinh: “Franciscus” — giản dị như chính cuộc đời ngài. Chiếc quan tài ngài chọn cũng chỉ là một cỗ áo gỗ đơn sơ, lót kẽm, tránh xa mọi xa hoa trần tục. Cả đời ngài, từ ngày đầu tiên bước vào ngôi vị Giáo hoàng cho tới giờ phút cuối cùng, đều kiên định với tinh thần sống nghèo khó, gần gũi với những kẻ bé mọn và bị lãng quên.
Lễ tang của ngài, sẽ được cử hành tại Quảng trường Thánh Phêrô vào ngày 26 tháng 4 năm 2025, dự kiến sẽ quy tụ hơn 130 phái đoàn quốc tế, trong đó có 50 nguyên thủ và 10 vị quân vương. Nhưng trên tất cả, có lẽ những giọt nước mắt âm thầm từ những con người bé nhỏ nhất — những người mà ngài từng cúi mình nâng đỡ — sẽ là vòng hoa quý giá nhất tiễn đưa ngài về bên kia thế giới.
Việc Đức Giáo hoàng Phanxicô chọn an táng tại Santa Maria Maggiore không chỉ là sự phá vỡ một truyền thống lâu đời, mà còn là một tuyên ngôn thiêng liêng: một giáo hoàng, trước hết, là người phục vụ. Ngài đã dạy thế giới rằng địa vị cao cả nhất là địa vị của người phục vụ; vinh quang rực rỡ nhất là vinh quang của sự hy sinh âm thầm.
Trong suốt triều đại của mình, từ những bước chân đầu tiên trên đất Thánh Marta đơn sơ, từ những chuyến thăm các trại tị nạn, bệnh viện, những khu ổ chuột, đến những lời cầu nguyện thầm lặng trước Đức Mẹ, Đức Giáo hoàng Phanxicô đã sống và thở bằng một đức tin không phô trương nhưng sâu lắng, bằng một lòng yêu thương vô điều kiện dành cho nhân loại.
Qua quyết định cuối cùng này, ngài muốn nhắn gửi đến toàn thể Giáo hội và thế giới một bài học không lời: sự cao quý đích thực không nằm trong quyền lực hay giàu sang, mà nằm ở lòng sùng kính, sự khiêm tốn và tình yêu chân thành.
Ngài — Đức Giáo hoàng Phanxicô — đã ra đi như cách ngài đã sống: âm thầm, đơn sơ, nhưng để lại một dấu ấn bất diệt trong lịch sử Giáo hội và trái tim nhân loại.
Giáo hoàng Francis, lúc đó dùng tên thật là Hồng y Jorge Mario Bergoglio, đi tàu điện ngầm ở Buenos Aires, Argentina, vào năm 2008
Xin nguyện cầu cho linh hồn Đức Thánh Cha Phanxicô được nghỉ yên trong vòng tay từ mẫu của Đức Mẹ Maria — Đấng ngài hằng yêu kính trọn đời.