Chiến dịch “Sư tử Trỗi dậy” của Israel thể hiện sự áp đảo vượt trội nhờ vào dàn máy bay và đạn dược hiện đại do Mỹ cung cấp, qua đó làm lộ rõ những điểm yếu nghiêm trọng trong hệ thống phòng không của Iran.

Cuộc không kích quy mô lớn của Israel vào Iran ngày 13/6 với tên gọi “Sư tử Trỗi dậy” đã chứng kiến việc triển khai hơn 200 chiến đấu cơ và 330 quả đạn nhắm thẳng vào các mục tiêu hạt nhân, quân sự và chỉ huy của Tehran. Trong khi Iran tuyên bố đã sẵn sàng đối phó với các cuộc tấn công, kết quả cho thấy Israel, với sự hỗ trợ về vũ khí tối tân của Mỹ, đã áp đảo toàn diện hệ thống phòng thủ của đối phương.
Các dòng chiến đấu cơ chủ lực như F-35, F-15 và F-16 do Mỹ sản xuất đã tham chiến, tập trung tấn công những địa điểm then chốt như cơ sở làm giàu uranium Natanz – một mắt xích quan trọng trong chương trình hạt nhân của Iran. Những địa điểm này được bảo vệ bởi hệ thống phòng không nhiều tầng, phần lớn sử dụng tên lửa do Nga chế tạo như S-300 và Pantsir.
Tuy nhiên, theo các chuyên gia quân sự, đặc biệt là Thiếu tướng Ai Cập nghỉ hưu Sayed Ghoneim, hệ thống phòng không Iran “tụt hậu nghiêm trọng cả về chất lượng lẫn số lượng”, nhất là trước các đối thủ sở hữu công nghệ tàng hình như F-35. Chính điều này khiến các chiến đấu cơ Israel dễ dàng phá hủy cơ sở hạ tầng quân sự của Iran mà gần như không bị tổn thất.

Hậu quả của chiến dịch này không chỉ là tổn thất nhân mạng nghiêm trọng cho Iran, với cái chết của nhiều tướng lĩnh cao cấp, bao gồm chỉ huy Lực lượng Vệ binh Cách mạng Hồi giáo (IRGC) Hossein Salami và Tổng tham mưu trưởng quân đội. Nó còn phơi bày rõ sự phụ thuộc và hiệu quả vượt trội của công nghệ quốc phòng Mỹ, vốn từ lâu đã được Washington duy trì như một lợi thế chiến lược tại Trung Đông.
Người phát ngôn Lực lượng Phòng vệ Israel (IDF), Chuẩn tướng Effie Defrin nhấn mạnh rằng mục tiêu chính của chiến dịch là “ngăn chặn khả năng Iran chế tạo bom hạt nhân trong tương lai gần”. Trong khi đó, Tổng thống Iran Masoud Pezeshkian cảnh báo sẽ có phản ứng “hợp pháp và mạnh mẽ” khiến Israel phải “hối hận vì hành động ngu ngốc”.
Cuộc tấn công này còn phản ánh cạnh tranh khốc liệt trong lĩnh vực vũ khí toàn cầu, nơi các tiêu chí như khả năng tàng hình, độ chính xác và năng lực tác chiến điện tử trở thành yếu tố then chốt định đoạt thắng bại. Việc Mỹ từ lâu hạn chế bán chiến đấu cơ tối tân cho các nước Ả Rập để giữ lợi thế quân sự cho Israel cũng được thể hiện rõ nét trong lần giao tranh này.
Theo giới quan sát, Israel nhiều khả năng sẽ tiếp tục các đợt không kích trong thời gian tới, còn Iran có thể đáp trả bằng tên lửa đạn đạo và máy bay không người lái. Tuy nhiên, với hệ thống đánh chặn hiện đại do Mỹ trang bị, bao gồm cả tổ hợp phòng thủ Patriot, THAAD và tàu chiến Aegis, khả năng đáp trả thành công của Iran sẽ đối mặt với nhiều thách thức.
Việc chiến đấu cơ Mỹ hỗ trợ Israel vượt mặt phòng không Iran không chỉ là thắng lợi chiến thuật mà còn mang ý nghĩa chiến lược lâu dài, khẳng định vai trò thống trị của công nghệ quân sự Mỹ tại một trong những khu vực căng thẳng nhất thế giới.